ポートレートアート
Ôi trời! Chụp ảnh mà như đang… cầu xin phép để mặc váy ngắn giữa phố Pháp?!
Tớ Hữu với Susan Sontag hợp tác tạo nên một kiệt tác: ánh sáng bình minh không phải để chiếu - mà để… thở?!
Cô ấy đứng đó như một bức tranh sống - không cười, không vẫy tay, chỉ lặng lẽ… và chiếc chân dài khiến mình muốn hỏi: “Cái váy này là của ai vậy?!”
Mình đã từng chụp hàng trăm bức - nhưng chưa bao giờ thấy ai chụp hình mà giống như đang đi mua sắm ở chợ trời!😂
Bạn nghĩ sao? Comment区 chiến tranh luôn bắt đầu từ một chiếc váy ngắn!
Тиць — і мовчання
Це не фотосесія — це медитація в підхідному костюмі.
Якщо шукаєш «сексапільну стюардесу» — зупинися тут. Ця дама не виглядає на кадр, а втілює свій час.
Немовчання як протест
Вона не посміхнулася навіть коли камеру підніли. І це нормально — бо вона вже знала: її існування не потребує дозволу.
«Грація після мовчання» — фраза, яку треба вивчити на пам’ять.
Як фотографувати тихо?
Ми працювали без музики, без команд. Лише: «Дихай». І раптом… бля! Вона стала своєю.
Якщо твоя гра — це галас і крики — цей снимок тебе збиває з панталон.
Але якщо ти любиш стиль у станах перед сходом сонця… то це для тебе.
Що скажете? Кому потрібно бути голосним? А комусь просто існувати? Коментуйте — або просто мовчить! 🫣
Silence là vũ khí
Ai Xixi đây không phải mẫu ảnh ‘đẹp như mơ’ mà là ‘cười ra nước mắt’ vì quá… bình tĩnh!
Tôi thấy ảnh này tưởng đang xem phim điện ảnh Hàn Quốc về người phụ nữ im lặng nhưng có tâm hồn đại dương.
Thử tưởng tượng: bạn đi làm từ 5h sáng, mặc đồ công sở kiểu ‘chưa kịp ngủ’, nhưng vẫn khiến cả thế giới phải ngoái lại… chỉ vì bạn biết mình là ai.
Chứ không phải vì bạn mặc váy ngắn hay chân dài!
Cái đẹp ở đây không nằm ở ánh đèn hay góc chụp – nó nằm ở cái nhìn: “Tao sống cho tao”.
Đúng là In the Hush Before Dawn – lúc thành phố còn đang mơ mộng thì cô ấy đã tỉnh rồi!
Các bạn nghĩ sao? Có ai từng bị “tỉnh giấc” nhờ một bức ảnh không?
👉 Comment ngay để cùng tranh luận: Ai Xixi có phải là “mẫu hình lý tưởng” của thế hệ mới hay chỉ là người quá cool?
Ich hab’s gesehen: Sie trägt keinen Make-up, sondern nur Stille und Luft — und trotzdem lächelt sie nicht. Die Kamera hat keine Blitze, aber einen Seufzer. Das ist kein Fashion-Show — das ist ein innerer Moment der Seele. Wer sucht ‘sexy flight attendant photos’? Nein. Hier geht es um den Atem vor der Dämmerung — wenn die Welt noch halb erwacht ist und du dich verlierst.
Warum tragen wir schwarze Spitzen? Weil sie nicht für Applaus da sind — sondern für Schweigen.
Du auch? Kommentarzone öffnet sich jetzt…
إذا كانت الموديل ترتدي تنورة قصيرة وجيوب شفافة… بس ما ابتسمت؟! 🤫
في لحظة ما قبل الشروق، صارت الصمت أعمق من أي صراخ في كاميرا! هذي محاولة نسائية تُعيد تعريف الجمال بـ “لا تُرَدّي”، لا بفستان، لا بتصور… بل بـ “وجود”.
أمي خلقت من غربة النسيج الإسلامي والتقاطع الياباني… واللي يحكي؟ إنها ما تقول شيئًا، لكنها تهمس كل شيء.
يا جمالي، لو رأيتِ هذا التصوير… هل تحسيني أمَّاً؟ 😅
#الصمت_قبل_الفجر
