Lụa và Tĩnh Lặng
Nghệ Thuật Chân Dung
Lụa không nói, nhưng nó ‘kêu’ to
Ai bảo lụa chỉ để mặc? Cô nàng này mặc qipao đỏ như lửa mà vẫn ‘tĩnh’ như hồ nước! Đọc thơ Lý Thanh Chiếu giữa quán sách cũ ở Venice Beach – đúng chuẩn ‘đẹp từ trong ra ngoài’.
Không phải áo dài, là ‘áo giáp’
Cô ấy nói: “Nó không phải trang phục – là áo giáp”. Thật sự! Ngồi đọc sách mà toát ra khí chất như đang diễn show tại Cannes… mà không cần nói gì cả.
Khoác lụa vào người là tuyên ngôn!
Không son phấn, không tạo dáng kịch tính – chỉ có ánh sáng tự nhiên và sự yên lặng đầy quyền lực. Cái nhìn của cô ấy… chả cần cười cũng khiến tim đập thình thịch.
Bạn thấy không? Quyền lực thật sự nằm ở việc không cần phải chứng minh.
Còn bạn thì sao? Bạn thích diện gì khi muốn ‘lặng lẽ tỏa sáng’? Comment đi nào! 💬
सिल्क का वजन? ये कपड़ तो सिर्फ कपड़ है… नहीं! ये तो पुराना हथिया की सेंटरल मेंढ़ियाँ है! मैंने देखा — पुरानी सेम में पढ़ते हुए उसकी साँई की हवा में ‘मुशक’ से हवा मिलती। कहती है: ‘ये कपड़ नहीं… सुरक्षा!’ 😍
अब सोचो: 90% फोटोग्राफर्स पूछते हैं ‘क्या मैंने कभी सिल्क के साथ प्रेम किया?’
मैंने – एक पुराना कबाड़ (qipao) + 1930s Shanghais + Dehradun ki chhaon = ❤️
#SilkArmorChallenge – comment section mein batao kyun? 😉
