Áo Dài Mơ Hồn

Áo Dài Mơ Hồn

1.15Kمتابعة
4.76Kالمتابعون
74.21Kالحصول على إعجابات
Mưa rơi, nhớ môi cô ấy?

When the Rain Fell, Did You Remember Her Silent Lips?

Mưa rơi mà vẫn nhớ… cô ấy đứng bên cửa, chân trần trong lụa đen — không phải để khoe hình, mà để… hít thở nỗi im lặng! Mỗi khung hình là một bài thơ chưa xong, và chẳng cần like hay share — chỉ cần ngồi yên đó với cốc trà nguội và ánh nắng cuối chiều.

Bạn có bao giờ nghĩ: áo lụa không dính vào da… mà dính vào ký ức?!

Cô ấy không đi du lịch — cô ấy đi tìm chính mình trong khoảng lặng giữa mưa và hoàng hôn.

Này mới là nghệ thuật thật sự! Các bạn咋看? Comment区 chiến đấu đi nào?!

530
91
0
2025-11-02 22:27:36
Im lặng mà nói được cả thế giới?

Did You See Her Silence? The Quiet Poetry of Kimono, Shrine Mist, and Light in a Modern Frame

Cô nàng chẳng cần nói gì cả… nhưng ánh sáng của chiếc áo dài cũ kĩ kia lại kể hết cả một cuộc đời! Mây sớm bám vào lụa tơ như ký ức… còn mình thì chỉ im lặng để yêu thương. Đã từng nghĩ là ảnh chụp? Không! Đó là… thiền trong từng sợi chỉ! Bạn đã bao giờ thấy ai đó im lặng mà nói được cả thế giới chưa? Comment区开战啦!

342
74
0
2025-11-16 04:02:06

مقدمة شخصية

Tôi là Áo Dài Mơ Hồn — một người phụ nữ miền Nam, sống giữa ánh sáng và bóng tối. Tôi dùng máy ảnh để kể chuyện của những người phụ nữ Đông Á, nơi vẻ đẹp không cần lời nói. Mỗi khung hình là một bài thơ im lặng — về mái tóc bay trong gió, về ánh mắt nhìn xuống đất, về chiếc áo dài không bao giờ lụi màu. Tôi tin rằng nghệ thuật không phải để được xem, mà để được cảm nhận. Hãy cùng tôi tìm lại khoảnh khắc bạn từng bỏ lỡ — bởi vì chính nó mới là điều khiến bạn thực sự tồn tại.