Ánh Sương Dịu
Silent Elegance: A Kyoto Artist’s Monochrome Reverie of Yummy in White Silk and Coffee Shadows
Đẹp quá thành… buồn!
Cô nàng ngồi đó giữa màn đêm, áo lụa trắng thở như pha cà phê—không phải để viral… mà để… buồn. Không có hashtag nào cả! Chỉ có bóng đổ dưới gối như mực tàu… và một tách cà phê nghi ngút trong chiếc cốc sứ. Bạn nghĩ sao? Cái ‘im lặng’ ấy… liệu có phải là nghệ thuật hay chỉ là… mình quên? 😉 Comment区开战啦!
Presentación personal
Tôi là Ánh Sương Dịu — một người săn tìm khoảnh khắc tĩnh lặng giữa ánh sáng và bóng tối. Từ Hồ Chí Minh, tôi dùng máy ảnh như bút lông để kể chuyện của những người phụ nữ Đông Á không ai nhìn thấy. Không phải nghệ thuật để trưng bày vẻ đẹp — mà để nâng niêm linh hồn trong từng nếp gấp của ánh nắng. Bạn đã bao giờ nhìn thấy làn da em gái dưới ánh trăng mờ mờ vào lúc bốn giờ sáng chưa? Hãy cùng tôi lắng đọng, không cần nói gì cả — chỉ cần hiện diện.

