月影未眠
In the Mist of Hangzhou: A Modern Muse in Vintage Silk and Quiet Rebellion
Sương là ‘mật ngữ’ của nàng
Cái nhìn đầu tiên: ‘Ơn giời, không phải phim cổ trang!’ Nhưng rồi… ánh sáng xuyên qua lụa như mật ong chảy vào tim.
Qipao không phải áo cưới mà là ‘áo giáp’
Cô ấy mặc nó không để khoe dáng – để nói: ‘Tôi đẹp, nhưng tôi cũng là tôi’. Khi tay chạm viền cổ rồi lén trượt xuống lớp trong… vừa gợi cảm vừa… như đang cãi nhau với định kiến!
Chụp ảnh mà như thiền
52 tấm hình trong 3 tiếng – không phải vì cần nhiều, mà vì mỗi bức cần ‘không khí thở’. Cảm giác như đang xem một bài kinh lặng lẽ.
Thật lòng thì…
Tớ chỉ biết một điều: nếu ai đó bảo tớ “đừng nhìn lại”, tớ sẽ làm ngược lại – và viết ngay: “Tớ hiểu cảm giác này” 🥹
Các bạn thấy chưa? Cái nhìn đó… giống hệt hồi mình dám sống thật trước mặt cả thế giới! 👀
Bạn đã từng bị ‘lạnh người’ vì một khoảnh khắc quá chân thật chưa? Comment đi!
Personal introduction
Một cô gái lặng lẽ chụp lại những khoảnh khắc mà ánh trăng không dám nói ra. Trong từng khung hình là ký ức chưa kịp gọi tên. Bạn cũng từng thấy một điều gì đó – nhưng không thể nói thành lời? Hãy đến đây. Có lẽ chúng ta sẽ cùng nhau nhìn thấy nó.